Tại Singapore, thành phố đắt đỏ nhất thế giới theo Diễn đàn Kinh tế thế giới (WEF), giá thuê từ 2.000 SGD (khoảng 1.500 USD) trở lên cho một căn hộ 2 phòng ngủ trong khu nhà ở công cộng.
Đất đai khan hiếm ở Singapore - quốc gia có diện tích chưa bằng 1/4 Rhode Island, tiểu bang nhỏ nhất của Mỹ. Trong 60 năm qua, dân số tăng từ 1,65 triệu lên 5,45 triệu người, theo WorldData.
Các điều kiện đủ của Ủy ban Nhà ở và Phát triển Singapore (HDB) không cho phép người độc thân mua nhà công cộng trước khi bước sang tuổi 35. Tính đến năm 2021, đây là nơi cư trú của 80% dân số, theo Statista.
Nhiều người sống với cha mẹ cho đến khi kết hôn để tránh giá thuê nhà cao. Trong khi đó, người không có lựa chọn nào khác sẽ thuê chung căn hộ, thường rơi vào khoảng 500 USD cho phòng đầy đủ tiện nghi cách trung tâm thành phố 30 phút di chuyển.
Ngày 13/3, HDB công bố các phòng mẫu của mô hình nhà cho thuê công cộng thí điểm dành cho người độc thân, dự kiến tung ra vào cuối năm nay, theo Insider.
“Chương trình phòng đơn dùng chung cơ sở vật chất” nhắm mục tiêu đến người độc thân có thu nhập trung bình 1.000 USD/tháng. Những ai có thu nhập cao hơn vẫn được hoan nghênh đăng ký theo trang web chính thức về nhà ở công cộng của chính phủ.
Hai tòa nhà 11 tầng từng là ký túc xá của trường học, theo CNA. Từ 240 phòng ban đầu, số lượng được nhân đôi nhờ lắp các vách ngăn bổ sung. Mỗi căn có diện tích không quá 9 m2, được trang bị đồ nội thất cơ bản gồm giường khung, tủ quần áo, bàn ghế và tủ lạnh mini.
Phòng tắm và nhà bếp là tiện nghi chung. Cụ thể, 12 người sẽ dùng chung phòng tắm có nhiều ngăn nhỏ. Trong khi đó, nhà bếp sẽ được chia sẻ bởi 24 cư dân. Căn hộ cũng sẽ có phòng giặt là và sinh hoạt chung.
Một khoản phí cố định, được tính dựa trên thu nhập hàng tháng của một người và các yếu tố khác, sẽ đến hạn hàng tháng. Theo The Straits Times, chính phủ Singapore có kế hoạch công bố thêm thông tin về giá thuê vào cuối năm 2023.
Sau khi hình ảnh về các căn phòng và cơ sở vật chất được tiết lộ, có nhiều phản hồi trái chiều trên các nền tảng truyền thông xã hội khác nhau ở Singapore.
Một số người nói rằng những căn phòng trông không khác gì nhà tù ở Scandinavia và kinh hoàng trước mức sống “nghèo nàn” mà những người độc thân có thu nhập thấp được cung cấp theo chương trình này.
“Chúng tôi là thành phố đắt đỏ nhất, nhưng đó là những gì HDB có thể cung cấp cho những người không phải là tù nhân”, một dòng bình luận kèm hình ảnh phòng ngủ trong nhà tù Halden của Na Uy.
Ngược lại, một số lạc quan về chương trình này, nói rằng đây là thử nghiệm sẽ giúp xem liệu nó có hoạt động vào lúc này hay không và có thể được cải thiện thế nào trong tương lai.
“Khi lần đầu trông thấy những bức ảnh, tôi đã lo lắng. Nhưng sau khi xem giá thuê, tôi nghĩ đây có thể là lựa chọn tốt cho những người độc thân có thu nhập thấp cần chỗ ở thay thế để tìm sự an toàn”, một dân mạng bày tỏ.
Theo báo cáo của trường Lee Kuan Yew School of Public Policy, mặc dù số lượng người vô gia cư trên đường phố Singapore đã giảm hơn 40%, từ 1.050 xuống còn 616 vào năm 2021, tỷ lệ người ở trong các nơi trú ẩn tạm thời đã tăng hơn 6 lần.
“Hệ thống nhà cho thuê công cộng đã góp phần trực tiếp vào tình trạng vô gia cư”, báo cáo tương tự nêu rõ.