Trong clip gây tranh cãi “những lần mình kiếm tiền trên Tinder”, nữ YouTuber tên @queen.kimmie giải thích cặn kẽ các khoản đã kiếm được trong nhiều lần đi "date" với người khác giới.
Các khoản tiền được cô chia ra thành 4 mục nhỏ: tiền di chuyển bằng xe taxi, tiền viết profile hoặc nói chuyện, tiền "tự dưng được cho", tiền lãi lì xì. Một lần, cô gái "bỏ túi" số tiền 3 triệu đồng khi đối phương đến muộn nửa tiếng so với giờ hẹn, và "cứ một phút em tính 100.000 đồng".
Với nữ YouTuber, Tinder là nơi để cô có thêm "đồng ra đồng vào", thay vì hẹn hò lãng mạn với ai đó.
Các ứng dụng hẹn hò vốn sinh ra với mục đích mai mối, kết giao những người lạ với nhau nhưng theo thời gian, kiếm bạn trai hay bạn gái không còn là mục tiêu duy nhất.
Nhiều người dùng coi đây như một công cụ kiếm tiền, đem lại thu nhập cho bản thân, dù theo cách tốt hay xấu. Thay vì tìm tình yêu, họ có thể tìm kiếm một bữa ăn miễn phí hay khách hàng, chỗ làm mới hoặc một người bao nuôi.
Gặp mặt để ăn chùa
Trên thực tế, suy nghĩ chấp nhận gặp gỡ chỉ vì một bữa tối không phải trả tiền xuất hiện khá nhiều trong các buổi hẹn. Các chuyên gia gọi hiện tượng này là “foodie call” (tạm dịch: tiếng gọi từ đồ ăn) để chỉ những người sẵn sàng đánh đổi bữa ăn miễn phí dưới “vỏ bọc” của một buổi hẹn hò lãng mạn.
Hồi tháng 1, một TikToker có tên Vivian Tu gây tranh cãi khi làm video thừa nhận trong khoảng thời gian 2016-2018, cô không cần bỏ tiền mua các món đồ tạp hóa thiết yếu lần nào.
"Bí quyết" của Vivian là đi hẹn hò bên ngoài 6 lần/tuần với các chàng trai quen qua app. Khi ra ngoài, chi phí hầu hết do đối phương chi trả, cô gái nhận ra số tiền chi cho đồ ăn giảm xuống, nhờ đó trung bình tiết kiệm khoảng 100-150 USD/tuần.
Theo thời gian, số tiền này lên tới hàng nghìn USD, đủ chi tiêu cho những thứ như “tài khoản tiết kiệm, đầu tư, một chiếc túi Prada màu đen thay thế chiếc túi Longchamp đã rách của tôi”.
Cô gái giải thích thêm dù thu nhập kiếm được 95.000 USD/năm, nhưng giá cả ở New York rất đắt đỏ và không dễ dàng gì để tìm được những cửa hàng tạp hóa có giá cả phải chăng gần căn hộ mình đang ở.
Thú nhận của Vivian khiến nhiều người xem bất bình. Đa số chỉ trích cô có một công việc ổn định và mức lương không hề thấp, song vẫn lợi dụng những người khác giới để tránh phải trả tiền.
Chia sẻ với The Atlantic, Esteban Rosas (Mỹ) cho biết vài lần một tháng, anh lại dành cả buổi tối để gặp các bạn hẹn trên mạng, dù bản thân không hề hứng thú gặp họ ngoài đời. Một lần, anh chàng “tiêu tốn” hơn 200 USD của đối phương.
“Trong thời buổi hẹn hò trực tuyến ngày càng được nhiều người tìm đến, kiểu hẹn hò ‘vật chất’ này chẳng có gì lạ. Đấy chỉ là một buổi gặp mặt, nếu không có khả năng kiếm được một anh chàng hay cô gái nào cho mình, ít ra bạn cũng được một bữa ăn ngon”, anh kết luận.
Năm 2018, một người đàn ông 45 tuổi ở Los Angeles (Mỹ) bị buộc tội lừa đảo hàng loạt phụ nữ quen trên mạng. Cụ thể, người này chủ động hẹn gặp mặt các bạn hẹn ăn tối, rồi lẳng lặng biến mất trong bữa ăn, để lại hóa đơn cho các cô gái thanh toán.
Một nạn nhân đã phải chi trả số tiền ăn hơn 100 USD cho buổi hẹn đầu tiên, với đồ ăn chủ yếu do người đàn ông kia yêu cầu. Sau cùng, kẻ chuyên lừa gạt phụ nữ để được ăn miễn phí bị kết án 4 tháng tù giam.
Chợ tìm việc làm
Ở mặt tích cực, khi các ứng dụng mai mối cho phép một cá nhân có thể tiếp cận và làm quen với vô số người khác, nền tảng biến thành nơi người dùng tìm kiếm các cơ hội nghề nghiệp, còn các công ty tuyển dụng hay quảng bá doanh nghiệp của mình.
Theo Market Watch, trong bối cảnh thị trường việc làm ngày càng cạnh tranh, người lao động sẵn sàng tìm đến những cách không truyền thống như nền tảng mai mối để có cơ hội cho bản thân.
Còn về phía các nhà tuyển dụng, hồ sơ người dùng tạo ra cho phép họ nghiên cứu về các tiềm năng thông qua ảnh, thông tin cá nhân. Cách họ trò chuyện, tương tác và những bức ảnh họ chia sẻ cũng giúp hình dung ứng viên là người như thế nào bên ngoài môi trường làm việc.
Philip Van Nostrand, một nhiếp ảnh gia 37 tuổi đến từ New York, dùng Tinder và Bumble để gặp gỡ những người phụ nữ mới, nhưng sau một vài buổi hẹn, các cuộc gặp gỡ lãng mạn này lại dẫn đến một vài cơ hội kinh doanh mới.
"Khi tôi bắt đầu nói về công việc hiện tại, mọi người nói rằng bạn bè, công ty của họ cũng có nhu cầu liên quan và sẵn sàng giới thiệu cho tôi", Philip kể lại. Trong 4 năm, người đàn ông ước tính mình đã kiếm được 10 hợp đồng chụp ảnh thông qua cách này.
Jesse Rasoesoe, chuyên gia tiếp thị 25 tuổi đến từ Nam Phi, không chủ đích kiếm việc làm trên Tinder, nhưng người phụ nữ anh "match" thấy hồ sơ của anh phù hợp với vị trí đang trống ở công ty cô ấy, sau đó Jesse nhận được lời mời phỏng vấn.
Các công ty khởi nghiệp hay freelancer còn coi Tinder, Bumble hay OKCupid là "mảnh đất" để tìm khách hàng tiềm năng. "Vì các mạng xã hội như Instagram và Facebook có quá nhiều nội dung khác, app hẹn hò là lựa chọn thay thế phù hợp", Tharun Jagateri, người đồng sáng lập công ty Fire Fly ở Ấn Độ, cho hay.
"Hẹn hò kẹo ngọt"
Cùng với sự phổ biến của ứng dụng hẹn hò online trong một thập kỷ trở lại đây, trào lưu "hẹn hò kẹo ngọt" (sugar dating) cũng ngày càng biến tướng theo, khi một lượng lớn người dùng trẻ tuổi coi các mạng lưới online này là "mảnh đất màu mỡ" để tìm được người bao nuôi.
Sugar daddy, sugar mommy thường là những người lớn tuổi, có tài chính khá giả, chu cấp tiền bạc cho các cô gái, chàng trai (sugar baby) để đổi lấy “mối quan hệ gần gũi”, mà nhiều người hiểu là nhu cầu tình dục.
Ngoài các trang web công khai mục đích là kết nối giữa bố đường và con nuôi như Seeking Argeement, Sugarbook, những người có nhu cầu còn tìm đến một cách kín đáo hơn, thông qua các app hẹn hò.
Các mối quan hệ "sugar dating" thực tế đều xuất hiện trên Tinder, Bumble và OkCupid hay thậm chí là cả những mạng xã hội như Instagram. Các hành vi như vậy đều được giao dịch ngầm nên các chuyên gia cho rằng rất khó để phát hiện và giải quyết vấn đề.
Mối quan hệ cha - con nuôi hay mẹ - con nuôi bị đông đảo chỉ trích là một hình thức mại dâm trá hình. Giáo sư Peter Fleming của ĐH Công nghệ Sydney nhận định kiểu trao đổi tình-tiền này chỉ đơn giản đang bán “ảo mộng” cho các phụ nữ trẻ với điểm cốt lõi là “sự phụ thuộc về kinh tế”.
Hiền Thy