Theo đó, người kiếm được 250.000 USD ở Portland sẽ phải trả thuế cao hơn 7,5% so với người kiếm được 100.000 USD. Đây là sự chênh lệch lớn nhất trong số 76 thành phố lớn nhất của Mỹ được phân tích.
Theo người quản lý mảng phân tích kinh tế của SmartAsset là Jaclyn DeJohn, Portland có thể coi là thành phố “trừng phạt” những người có thu nhập cao nhất.
Trung bình, người kiếm được 250.000 USD phải trả 34% tiền thuế, theo SmartAsset, cao hơn gần 5 điểm phần trăm so với người kiếm được 100.000 USD. Ở Portland, người kiếm được 250.000 USD bị đánh thuế ở mức 41%, trong khi người kiếm được 100.000 USD bị đánh thuế ở mức gần 34%. Điều đó có nghĩa là ai đó kiếm được 250.000 USD ở Portland sẽ phải trả hơn 100.000 USD tiền thuế.
Bạn có thể đã nghe nói về nhóm người được gọi là HENRY (high earners, not rich yet), tức những người có thu nhập cao nhưng chưa giàu. Tạp chí Fortune từng viết về nhóm này vào năm 2003 khi cho rằng đây là những người kiếm được từ 250.000 - 500.000 USD mỗi năm nhưng khó tích lũy tài sản do chi phí và thuế cao.
Tuy nhiên, giờ đây, với sự phát triển của công việc từ xa và kết hợp, nhiều nhân viên văn phòng có thể chọn chuyển đến các thành phố khác nơi tiền lương của họ có thể mua được nhiều hơn.
Thuế cao hơn thực chất cũng có lợi ích của nó. Các thành phố như Portland sử dụng tiền thuế để đầu tư vào các lĩnh vực quan trọng như giáo dục, y tế, an toàn công cộng và cơ sở hạ tầng. Những điều này có thể bị thiếu hụt tài trợ ở các bang có mức thuế suất thấp hơn.
Các bang không có thuế thu nhập như Florida và Texas thường bù lại bằng cách áp dụng các loại thuế khác cao hơn, chẳng hạn như thuế tài sản hoặc thuế bán hàng.
Giả sử bạn sống ở các thành phố đắt đỏ như New York và San Francisco, bạn sẽ thấy rằng mức lương 250.000 USD của bạn chỉ có giá trị bằng khoảng 83.000 USD sau khi trừ thuế và điều chỉnh theo chi phí sinh hoạt. Trong khi đó, ở Portland, mức lương 250.000 USD của bạn sẽ có giá trị bằng khoảng 120.000 USD sau khi trừ thuế và điều chỉnh theo chi phí sinh hoạt.
Để có được kết quả này, SmartAsset đã sử dụng máy tính tiền lương của mình để tính thuế liên bang, tiểu bang và địa phương cho một người nộp thuế có mức lương hàng năm là 250.000 USD và không có khoản khấu trừ bổ sung nào. Sau đó, họ đã điều chỉnh số tiền sau thuế theo chi phí sinh hoạt địa phương ở 76 thành phố lớn nhất ở Mỹ.