Công trình này hoàn thành vào năm 1923 và được thiết kế để che giấu cho tháp nước bên trong, nơi chứa nước cho ngôi làng ven biển Thorpeness ở Suffolk vào thời điểm đó. Nó được chủ sở hữu Glencairn Stuart Ogilvie thiết kế như "một tháp nước kỳ ảo trong một ngôi làng kỳ ảo", BBC nhận định.
Nhà sử học Charlotte de Mille cho biết ông Ogilvie có thể sẽ "ngạc nhiên và vui mừng" khi nó hiện là một trong những tòa nhà nổi tiếng nhất của quận Suffolk.
Cấu trúc này gồm một tòa tháp gồm 7 phòng ngủ và 2 phòng tiếp khách, cùng “ngôi nhà” ở phía trên có một bể nước chứa 189.000 lít.
"Chiếc chuồng chim bồ câu khổng lồ"
Ngôi nhà nhỏ này trên thực tế chỉ là phần trên cùng của tòa nhà, nơi đặt bể nước. Nó có khả năng bơm khoảng 6.000 lít nước mỗi giờ nhờ vào cối xay gió Aldringham. Cấu trúc thép đã phía dưới bể nước được sử dụng làm một nơi ở độc đáo.
Vào thời điểm công trình được xây dựng, các tháp nước được nhận định làm xấu cảnh quan địa phương, nhưng nó lại rất cần thiết, theo news.au.com.
Việc xây dựng công trình này đã đặt ra một nhiệm vụ khó khăn là quyết định xem có thể làm gì với một cấu trúc không mấy đẹp mắt như vậy trên đường chân trời.
Ông Ogilvie cùng với kiến trúc sư và quản lý công trình đã cải trang nó thành một ngôi nhà một cách xuất sắc. Ở khoảng cách xa vài km, nhiều người vẫn có thể nhìn thấy một cấu trúc trông giống ngôi nhà nhỏ nằm trên cây, cao hơn 21 m.
Ông Ogilvie ban đầu gọi nó là Gazebo, nhưng khi bà Malcolm Mason - bạn của ông và là tác giả viết sách cho trẻ em - đặt tên cho nó là ngôi nhà trên mây, "ông ấy đã chọn cái tên đó", tiến sĩ de Mille nói.
Bà đã rất thích thú thiết kế của công trình này. Bên cạnh đó, một nhà báo của Sunday Referee đã mô tả tòa nhà này như một "chiếc chuồng chim bồ câu khổng lồ".
Ông Ogilvie nhận định nó "thiết thực hơn và đẹp hơn những công trình thường được chính quyền thành phố của chúng tôi dựng lên" và kêu gọi các nhà quy hoạch đô thị làm theo mình.
"Ngôi làng giả tưởng"
Tiến sĩ de Mille cho biết nhà soạn kịch Ogilvie bất ngờ được thừa kế khu đất này vào năm 1907, đồng thời có một tầm nhìn rất nghệ thuật về việc phát triển nó.
"Đây là một ngôi làng giả tưởng lấy cảm hứng từ người bạn của ông ấy - nhà viết kịch JM Barrie của Peter Pan”, bà nói.
Ở trung tâm khu đất là hồ Meare, với những hòn đảo được đặt tên theo Peter Pan và Wendy.
Công việc xây dựng tòa nhà từng bị dừng lại trong Thế chiến I, khi con trai cả của ông Ogilvie qua đời vì bị ngạt khí.
Tiến sĩ de Mille cho biết ông Ogilvie đã ưu tiên sử dụng các cựu quân nhân, "85% dân làng và lực lượng lao động là cựu quân nhân", khi công việc xây dựng được nối lại vào năm 1919.
Tháp nước được xây dựng bằng kết cấu thép và bao quanh bởi những khối gạch thông gió do nhân công của ông ở Thorpeness chế tạo. Sau đó, nó được bao phủ bằng tấm ván ốp và mái che để phù hợp với kiến trúc truyền thống của Suffolk.
Bể chứa nước của “ngôi nhà trên mây” đã bị dỡ bỏ vào năm 1979 sau khi Thorpeness kết nối các đường cung cấp nước chính. Ngôi nhà trên đỉnh giờ là một căn phòng lớn, có phòng trưng bày.
Ngôi nhà được xây dựng rất chắc chắn mặc dù vẻ ngoài trông có vẻ ngược lại. Tòa nhà có nhiều cửa sổ nhỏ cung cấp ánh sáng tốt, thông gió và mang đến tầm nhìn đẹp, theo website của ngôi nhà trên mây.
Công trình này đã được Hiệp hội Thế kỷ XX lựa chọn để đại diện cho năm 1924 trong cuốn sách “100 tòa nhà trong 100 năm” của mình.