John đã dành cả mùa đông năm 2020 để xúc tuyết trước hiên nhà ở Philadelphia (bang Pennsylvania, Mỹ). Hoặc chí ít, đó là những gì anh ấy nói với sếp.
Nhà tư vấn công nghệ dành thời gian đi khắp thế giới, đặt chân đến nhiều quốc gia như Lebanon, Dubai, Việt Nam, Canada và Australia. Anh vẫn duy trì sở thích này ngay cả khi bắt đầu công việc mới vào năm ngoái. Cấp trên tin rằng John sống và làm việc ở Houston (bang Texas), theo Bloomberg.
Thực tế, anh sử dụng VPN để ngụy trang nơi sống, làm việc theo giờ Mỹ, sử dụng hình nền Zoom ảo, đồng thời cập nhật thời tiết Houston thường xuyên để anh có thể trò chuyện về địa điểm được cho là nơi anh đang sinh sống.
Tháng 5, người đàn ông 30 tuổi đã bay tới Houston chỉ để nhận chiếc máy tính xách tay mà công ty mới cung cấp, sau đó trở lại Dubai. Anh đề địa chỉ nhận là nhà của một người bạn.
John đến thăm thành phố Oaxaca, Mexico hồi tháng 4. Ảnh: John.
John nằm trong số nhiều “nhân viên lén lút” đang nói dối chủ lao động về vị trí làm việc.
Nguyên nhân khiến họ liều lĩnh làm điều này bao gồm chi phí sinh hoạt cao ở các thành phố lớn ở Mỹ, tính linh hoạt của hình thức làm việc từ xa và mong muốn đạt được cân bằng giữa công việc - cuộc sống tốt hơn.
Chấp nhận rủi ro mất việc
Những người lao động này biết rằng họ có nguy cơ mất việc nếu bị phát hiện, nhưng khẳng định trải nghiệm rất đáng giá.
“Mọi người muốn tự do làm việc ở bất cứ đâu và sẽ không dừng lại chỉ vì sếp cố gắng đưa họ trở lại văn phòng”, David Abraham, đồng sáng lập của công ty co-working Outpost có trụ sở tại Bali (Indonesia), cho biết:
Đại dịch đã thay đổi và thúc đẩy văn hóa làm việc, mang đến cơ hội làm việc tại nhà lần đầu tiên cho nhiều nhân viên. Đối với một số người, việc không bị ràng buộc với văn phòng đồng nghĩa rằng họ có thể chuyển đến thành phố khác, hoặc thậm chí là quốc gia mới.
Để đáp ứng nhu cầu này, ít nhất 30 quốc gia bắt đầu cung cấp thị thực cho người du mục kỹ thuật số kể từ năm 2020.
Nhiều người không muốn trở lại văn phòng sau thời gian dài làm việc từ xa. Ảnh: Mikhail Nilov/Pexels.
Khi cuộc sống trở lại bình thường và nhiều doanh nghiệp yêu cầu người lao động quay về văn phòng, nhiều người bày tỏ phản đối và không muốn từ bỏ lối sống làm việc từ xa.
Theo cuộc khảo sát từ công ty di động toàn cầu Topia, khoảng 66% nhân viên không nói với chủ lao động mỗi khi họ làm việc ở bên ngoài tiểu bang hoặc ở đất nước khác.
Chris, một người New York sống cùng cha mẹ, dành khoảng 7 tháng trong năm ở nước ngoài, điều mà công ty có trụ sở tại Mỹ của anh không hay biết.
Kỹ sư phần mềm 29 tuổi của một công ty truyền thông lớn bắt đầu du lịch vào cuối năm 2020. Anh đến Cancun ở Mexico trước khi đến Colombia, Ecuador, Peru, Brazil, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, Nam Phi và Israel.
Mức lương 130.000 USD/năm và không phải trả tiền thuê nhà cho phép anh bay khắp nơi, tận hưởng kỳ nghỉ trị giá 25 USD/ đêm trong các căn Airbnb.
Chris biết rằng anh ấy có nguy cơ mất việc. Điều đã xảy ra với một bạn của anh và một người quen khác. Tuy nhiên, anh nói rằng điều đó đáng giá. Anh muốn đi du lịch ngay bây giờ hơn là khi đã già yếu.
“Kể từ dịch Covid-19, mọi người cảm thấy có nhiều quyền quyết định hơn với cuộc sống của mình. Họ không muốn sếp chỉ bảo họ chỗ nào là nơi làm việc. ‘Khác biệt nằm ở đâu’ khi công việc vẫn được hoàn thành đầy đủ”, ông Abraham nói.
Doanh nghiệp gặp khó
Thái độ tự do này xung đột với cảm nhận về nhân viên du mục kỹ thuật số của hầu hết nhà tuyển dụng.
Ít nhất 30 quốc gia cung cấp visa cho du mục kỹ thuật số kể từ đại dịch. Ảnh: Pexels.
Mặc dù một số công ty vẫn cung cấp mô hình làm việc kết hợp, như Salesforce Inc. và Spotify Technology SA đã công bố chính sách làm việc từ mọi nơi, nhiều doanh nghiệp vẫn yêu cầu nhân viên ghé văn phòng ít nhất vài ngày một lần.
Bên cạnh đó, Chantel Rowe, Phó chủ tịch quản lý sản phẩm của Topia, cho biết làm việc ở nước ngoài đi kèm với một loạt các vấn đề về thuế và nhập cư. Chúng có thể ảnh hưởng đến lợi nhuận của các công ty.
Doanh nghiệp có thể phải đóng thuế bổ sung nếu nhân viên dành một khoảng thời gian nhất định, thường là hơn nửa năm, ở một quốc gia khác. Họ cũng có thể bị phạt nếu nhân viên làm việc ở nước ngoài mà không có giấy phép lao động hợp lệ.
Để tránh các rủi ro đó, cùng với những lo ngại về an ninh và an toàn mạng, nhiều công ty cấm nhân viên làm việc ở nước ngoài.
Tuy nhiên, các nhân viên không cảm thấy hối hận khi nói dối về địa điểm làm việc. Nhiều người nói rằng ngay từ đầu, công ty không nên quyết định nơi làm việc cho họ.
Kate làm việc lúc 2h sáng bởi nói dối sếp rằng mình đang ở Ba Lan. Ảnh: Kate.
Khoảng 41% nhân viên cho biết hình thức làm việc linh hoạt là lý do khiến họ cân nhắc thay đổi công việc, theo khảo sát của Topia. Thực tế này có thể gây áp lực đối với những doanh nghiệp đang tìm cách giữ chân nhân tài.
Kate, một nhà tư vấn tiếp thị người Mỹ ở Warsaw (Ba Lan), tiết kiệm tiền để đi du lịch khắp thế giới bất cứ khi nào có thể. Người phụ nữ 31 tuổi đã dành một tháng ở Kenya, hai tháng ở Cape Town và một tháng ở Nigeria trong năm qua.
Cô cố gắng thuyết phục các sếp rằng mình đang ở Ba Lan. Ví dụ, trong chuyến đi Caribbean để tham dự đám cưới, cô thức dậy lúc 2h để nhận một cuộc điện thoại. Cô cũng tham gia cuộc họp online khi đang di chuyển trên chiếc xe Jeep trong chuyến tham quan ở châu Phi.
Chia sẻ về lý do nói dối sếp, Kate cho biết cô sợ họ nghĩ rằng cô chểnh mảng.
“Mọi người bị mắc kẹt ở nhà trong thời kỳ đại dịch và không có lựa chọn nào khác. Bây giờ, họ muốn đi du lịch, đắm mình trong trải nghiệm và có một cuộc sống tốt hơn”, Shaun Prime, Giám đốc điều hành của công ty du lịch cộng đồng Remote Year, nhận định.