Phương pháp luận đầu tư của Berkshire
Thà sở hữu một mảnh của viên kim cương xanh Hope còn hơn sở hữu trọn vẹn một viên kim cương giả.
Trong quý đầu tiên của năm 2022, cổ phiếu loại A của Berkshire đã đạt mức 500.000 USD/cổ phiếu - mức giá cổ phiếu cao nhất từ trước đến nay. Berkshire cũng sở hữu 62 doanh nghiệp khác và có danh mục đầu tư vốn chủ sở hữu trị giá khoảng 320 tỷ USD.
Tất cả những điều này đều bắt nguồn từ một công ty thành lập vào năm 1956 với khoản đầu tư 105.000 USD được đóng góp bởi một nhóm bảy người là người thân và bạn bè. Ngày nay, chỉ riêng Buffett có giá trị tài sản ròng cá nhân vào khoảng 126 tỷ USD.
Tỷ phú Warren Buffett. Ảnh: NBC News.
Ông đã làm điều đó như thế nào? Có bí mật nào liên quan đến những phép toán phức tạp và mô hình kinh tế trừu tượng không? Hoàn toàn không. Munger nói rằng để đo định lượng, ông và Buffett không bao giờ sử dụng những phép toán cao cấp hơn đại số trung học.
Nhưng cả hai sử dụng một phương pháp kết hợp các thước đo định lượng với các thước đo định tính khi xác định giá trị của một công ty và dự báo giá trị mà nó sẽ mang lại cho các nhà đầu tư. Đây là một việc nói dễ hơn làm, vì vậy tôi sẽ bắt đầu mô tả nó ngay bây giờ.
Xác định chất lượng của một công ty
Buffett thường nói rằng ba từ quan trọng nhất trong đầu tư là “biên an toàn” (margin of safety). Ông đang đề cập đến một nguyên tắc đầu tư mà ông học được từ người thầy đầu tiên của mình, Benjamin Graham.
Biên an toàn là sự khác biệt giữa giá thị trường và ước tính của nhà đầu tư về giá trị nội tại của chứng khoán. Graham khuyên nhà đầu tư chỉ nên mua chứng khoán trong trường hợp giá thị trường của một cổ phiếu thấp hơn đáng kể so với giá trị nội tại của nó. Biên an toàn lớn không đảm bảo rằng khoản đầu tư sẽ sinh lời, nhưng nó sẽ “cung cấp một tấm đệm” giúp nhà đầu tư phòng ngừa những sai sót trong mô hình của mình.
Đây là một cách tiếp cận bảo thủ, và theo thời gian, Buffett đã thay đổi nó phần nào, quyết định rằng tốt hơn hết là nên đầu tư vào “một công ty tuyệt vời với mức giá hợp lý” thay vì “một công ty tệ hại với mức giá tuyệt vời”.
Ông giải thích tại đại hội cổ đông năm 2007 của Berkshire: “Điều chúng tôi thực sự muốn làm là mua một doanh nghiệp xuất sắc.7 Vì vậy, nếu mua một thứ gì đó như - công ty See’s Candy, hay cổ phiếu của Coca-Cola, chúng tôi không nghĩ rằng chúng tôi cần biên an toàn lớn vì chúng tôi không nghĩ rằng mình sẽ phạm sai lầm với các giả định của mình theo bất kỳ cách hữu hình nào”.
Lối suy nghĩ này đòi hỏi Buffett phải từ bỏ cách tiếp cận săn món hời của Graham, và nó cũng đòi hỏi Buffett và Munger phải tạo ra một hệ thống hoàn thiện hơn để xác định xem một khoản đầu tư có giá trị lớn có xứng đáng thực hiện hay không. Bất chấp sự nghiêm ngặt trong cách tiếp cận của họ, đây không phải là một công việc mang tính chính xác.
Buffett đã mô tả nó là “nửa nghệ thuật và nửa khoa học”. Để mô tả rõ hơn lối suy nghĩ của mình, Buffett sử dụng một hình ảnh so sánh rất hài hước: “Khi bạn nhìn thấy một doanh nghiệp xuất sắc, nó giống như khi bạn nhìn thấy ai đó bước vào cửa, bạn không biết người đó nặng 136 kg hay 147 kg. Nhưng bạn vẫn biết đó là người béo, đúng không?
Và vì vậy, nếu nhìn thấy một thứ gì đó mà chúng tôi biết là béo bở về mặt tài chính, chúng tôi sẽ không lo lắng về sự chính xác. Và trong ví dụ về người vừa bước vào kia, nếu giả định rằng người đó chỉ nặng khoảng 122 kg thì chúng tôi vẫn cảm thấy hài lòng”.
Ngoài ra còn có vấn đề về hiệu quả hoạt động trong quá khứ của một công ty và lĩnh vực của nó. Cả hai nhân tố này đều ảnh hưởng đến mức độ quan tâm mà Buffett và Munger dành cho biên an toàn của công ty. Đối với một công ty vững mạnh trong một lĩnh vực ổn định, họ có thể linh hoạt hơn trong việc đòi hỏi biên an toàn rộng.
Tóm lại, khái niệm biên an toàn xoay quanh việc nhận được nhiều giá trị hơn những gì bạn đang bỏ ra. Tuy nhiên, như Munger đã lưu ý, giá trị có rất nhiều dạng thức khác nhau.