Đây không phải lần đầu tiên tôi đến cao nguyên đá. Trong chuyến đi năm 2017, tôi đã có khoảng 3 ngày 2 đêm vi vu xe máy trên cũng cung đường khúc khuỷu, tận hưởng khung cảnh ngoạn mục của sông, núi, cao nguyên đá hùng vĩ chưa từng được biết trước đó. Tôi rời Hà Giang với một chút tiếc nuối vì không dành đủ thời gian khám phá nhiều nẻo đường hơn.
Mới đây, tôi có dịp quay trở lại nơi này. Ấn tượng về một cao nguyên đá hùng vĩ, hoang sơ vẫn nguyên vẹn, trước mặt vẫn là con đường ngoằn ngoèo, hai bên vẫn là những tảng đá tai mèo, nương ngô "mọc trên đá khô cằn", ngôi nhà cũ kỹ nhưng bình yên nép sau bức tường đá và những em bé người Mông trong chiếc váy sặc sỡ gùi hoa tươi cười chào đón.
Những cung đường hùng vĩ
Qua hàng trăm km từ thành phố Hà Giang đến Đồng Văn rồi hẻm vực Tu Sản, Du Già, bức tranh núi non hùng vĩ dần mở ra trước mắt tôi với dốc chồng dốc, đèo nối đèo. Trong những điểm đã từng qua, ít có tuyến đường nào mang lại nhiều cảm xúc trong tôi đến vậy.
Con đường uốn lượn dẫn chúng tôi đi từ khung cảnh này đến bức tranh kỳ vĩ khác.
Giữa hàng trăm cung đèo và con dốc cheo leo, hiểm trở, dốc Thẩm Mã vẫn là địa danh được nhiều du khách nhắc tới mỗi khi kể về chuyến du lịch vùng Đông Bắc này. Con dốc nằm trên quốc lộ 4C, được xem là cửa ngõ nối các địa danh Mã Pì Lèng, Sủng Là, Phó Bảng, cột cờ Lũng Cú…
Nhìn từ xa, con đường với những khúc cua tay áo nối tiếp nhau tựa như dải lụa mềm mại nhưng đầy thách thức.
Trong lần trở lại, tôi có nhiều thời gian để ghé các điểm đến nổi tiếng và cả những vùng đất nằm sâu bên trong thung lũng, chưa quá phát triển về mặt du lịch.
Thăm địa điểm nổi tiếng
Đầu tiên, phải kể đến cánh đồng hoa tam giác mạch nở trái mùa. Tôi khá bất ngờ và hào hứng khi được chiêm ngưỡng một khu vườn ngập tràn sắc hoa tại Thạch Sơn Thần. Địa danh là một cụm cột đá vôi cao với các hình thù kỳ lạ nằm trong quần thể di sản địa chất cao nguyên đá Đồng Văn.
Thông thường, mùa tam giác mạch trên cao nguyên đá rơi vào khoảng tháng 9-12. Vì vậy, tháng 4-5, hoa trong vườn không sở hữu sắc hồng đậm đặc trưng mà nhạt, chủ yếu là màu trắng phớt hồng do nền nhiệt 25-28 độ C. Vườn hoa vẫn cộng hưởng với cánh đồng ngô và núi non tạo nên cảnh sắc hữu tình.
Tiếp đó, chúng tôi lên xe đến tham quan núi đôi Quản Bạ, địa danh cũng nằm ven quốc lộ 4C. Leo vài chục bậc thang lên cổng trời, bạn có thể ngắm toàn bộ vẻ đẹp thơ mộng của thị trấn Tam Sơn, xa xa là núi đôi nổi tiếng, kích thước gần như bằng nhau, xếp song song.
Đường lên cột cờ Lũng Cú vẫn hùng vĩ, một bên núi sừng sững, một bên vực sâu phủ một sắc xanh như ngày nào. Có độ cao 1.470 m so với mực nước biển, cột cờ Lũng Cú là mốc cực Bắc thiêng liêng của Tổ quốc. Đứng ở đây, du khách có thể thu vào tầm mắt trọn vẹn thiên nhiên Hà Giang.
Mã Pì Lèng, đoạn đường dài 20 km nối liền thị xã Mèo Vạc với Đồng Văn, được mệnh danh là một trong tứ đại đỉnh đèo của Việt Nam. Đứng trên đỉnh đèo, tôi và bạn bè thi nhau chụp ảnh kỷ niệm với hẻm vực Tu Sản, sông Nho Quế mềm mại như sợi chỉ xanh uốn lượn quanh chân núi.
Tối đến, tôi nghỉ chân ở ngôi làng H'Mông Pả Vi. Điểm du lịch nằm cách đèo Mã Pì Lèng không xa, mang đậm nét văn hóa của đồng bào dân tộc Mông.
Làng có tổng diện tích hơn 46.000 m2, gồm 3 khu vực chính với gần 30 hộ gia đình sinh sống và làm du lịch cộng đồng. Nơi đây khá đa dạng loại hình lưu trú và homestay cho khách lựa chọn, có thể kể đến A Kiệt Homestay, Little Yen's Homestay, Meo Vac Clay House, Pa Vi Homestay... Mức giá dao động 150.000-1,5 triệu đồng/đêm.
Trót say đắm thiên nhiên Du Già
Đoạn đường từ Pả Vi lên Du Già dài chưa đến 80 km nhưng được đánh giá khó nhằn bậc nhất trong cung đường chúng tôi đi qua với khúc cua gấp, đường hẹp, dốc đất đá hiểm trở, gập ghềnh. Tôi cũng cho rằng đây là đoạn đường đẹp, khung cảnh hai bên đường đa dạng, ấn tượng nhất.
Du Già đón chúng tôi với lớp lớp thực vật xanh mướt bao phủ núi đá vôi, tràn đầy sức sống sau cơn mưa sáng. Mảnh đất thuộc huyện Yên Minh còn khá mới mẻ trên bản đồ du lịch Hà Giang. Nơi đây sở hữu vẻ bình yên, hoang sơ, làng bản chìm giữa thiên nhiên hùng vĩ.
Lần đầu tiên đến chơi, tôi chọn qua đêm tại homestay Tom' Du Già, giữa thôn Cốc Pảng, thưởng thức cá suối, rau dớn, măng rừng, gà bản...
"Chẳng ít lâu nữa, khi trở về thành phố, bầu không khí này sẽ chỉ còn là nỗi nhớ mà thôi", tôi đã thực sự nghĩ như thế khi cố gắng nhắc mình dậy sớm, đi dạo quanh ngôi làng, ngắm cảnh và hít thở không khí trong lành, tiếng chim hót, gà gáy...
Tôi tin thác Thâm Luông là địa danh bạn nên dành thời gian ghé đến. Đi bộ chừng 2 km, đi qua cánh đồng lúa, khu vực trồng lanh, rừng thông, bạn sẽ bắt gặp thác nước tung trắng xóa, tiếng thác đổ át mọi âm thanh khác xung quanh. Nhiều du khách thích thú khi ngâm mình trong dòng nước lạnh, trong vắt.
Con đường khi bằng phẳng nhưng cũng lắm lúc gập ghềnh, trơn trượt, đòi hỏi sự chú ý và cẩn thận trong từng bước di chuyển.
Trên đường đi, đoàn gặp nhiều trẻ em người Mông. Sau phút ngại ngần, đám trẻ tươi cười chào và dẫn chúng tôi đến tận khu vực thác.
Ở vùng đất xa xôi còn nhiều khó khăn này, bên cạnh thiên nhiên, sự chân chất, niềm nở và mến khách của người dân cũng là điểm sáng, gây ấn tượng trong lòng du khách.