Yae Oono, một người phụ nữ nội trợ sống ở thành phố Kawasaki (tỉnh Kanagawa), chọn làm thêm để hỗ trợ tài chính gia đình. Nguồn thu nhập từ công việc bán thời gian của cô trở nên càng hữu ích hơn trong thời điểm hiện tại.
“Mọi thứ trở nên khó khăn. Dường như, cứ mỗi lần tôi đi siêu thị, giá cả của một số mặt hàng lại tăng lên, đặc biệt là trái cây nhập khẩu, như chuối hoặc dứa”, cô chia sẻ.
Trải nghiệm của người phụ nữ này khớp với số liệu thống kê gần đây của chính phủ Nhật Bản, SCMP đưa tin.
Ngày 18/11, các nhà chức trách xác nhận rằng chỉ số giá tiêu dùng (CPI) của nước này đã tăng 3,6% so với một năm trước đó, đánh dấu mức lạm phát cao nhất trong vòng 40 năm ở xứ hoa anh đào.
Mọi thứ tăng giá
Trong số các mặt hàng thực phẩm, 88% đắt hơn so với một năm trước, dẫn đầu là đồ uống có cồn, như bia và rượu sake.
Giá hàng gia dụng tăng 11,8%, mức tăng lớn nhất kể từ tháng 3/1975, do chi phí vận chuyển, nguyên liệu thô và năng lượng tăng cao. Giá thực phẩm tăng trung bình 5,9%, trong khi chi phí điện tăng 20,9% và gas tăng 26,8%.
Theo một nghiên cứu được thực hiện vào tháng 10 bởi công ty Bảo hiểm Nhân thọ Sumitomo, hơn 87% trong số 5.005 người được phỏng vấn nói rằng giá cả tăng cao đã ảnh hưởng đến tài chính gia đình họ ở một mức độ nào đó. Do đó, gần 73% cho biết họ đang tích cực cắt giảm chi phí.
Mức tăng giá thực phẩm được cảm nhận rõ ràng nhất, tiếp theo là hóa đơn tiện ích và chi phí nhiên liệu cho xe. Chỉ 12% người được phỏng vấn không thấy chi phí sinh hoạt bị tăng lên.
Để đối mặt với áp lực tiền bạc, 42,6% cho biết đang bớt mua sắm thực phẩm và hơn 36% hạn chế chi tiêu cho các hoạt động du lịch và giải trí.
Hơn 21% đàn ông cho biết họ tiêu tiền ít hơn mỗi khi ra đường. Cùng với đó, 1/3 phụ nữ mua ít quần áo hơn, cũng như giảm chi tiêu cho mỹ phẩm và các sản phẩm làm đẹp khác.
Ngân sách của các gia đình có con nhỏ cũng trở nên eo hẹp hơn, với 16% số người được hỏi nói rằng họ phải cho các con nghỉ học thêm, và hơn 22% giảm tần suất học thêm của con.
Không dám tiêu tiền
Gần đây, chính phủ đã mở rộng chương trình trợ cấp nhiên liệu, đồng thời kêu gọi các công ty tăng lương. Tuy nhiên, trong tương lai gần, người dân vẫn sẽ gặp khó khăn.
“Tôi tưởng rằng cuối cùng, mình cũng có thể tiêu xài một chút sau 4 năm chắt bóp học đại học. Thế nhưng, sự thật không phải vậy”, Issei Izawa, nhân viên của một khách sạn sang trọng ở Tokyo, mới bắt đầu đi làm hồi tháng 4, chia sẻ.
Ngoài các hóa đơn sinh hoạt phí, Izawa vẫn đang trả các khoản vay sinh viên.
“Tôi nghĩ mình có thể gặp gỡ bạn bè ít nhất 1-2 lần/tuần, nhưng điều đó thật khó thực hiện”, người này nói thêm.
Andy Lunt, chủ sở hữu quán nhậu izakaya Shin-Hinomoto nổi tiếng ở quận Yurakucho (Tokyo), nhận thấy sự sụt giảm của khách hàng nội địa.
Sau vài năm đại dịch căng thẳng, quán dần lấy lại nhịp hoạt động bận rộn vốn có. Tuy nhiên, điều đó chủ yếu được thúc đẩy bởi cộng đồng người nước ngoài ở Tokyo và những người ngoại quốc có chuyến công tác tại Nhật Bản. Ông Lunt ước tính số khách địa phương giảm tới 50%.
“Hậu Covid-19, mọi người ngại ra đường, và một số công ty không muốn tổ chức các bữa tiệc cuối năm bởi lo ngại rủi ro. Vài bữa tiệc dự định tổ chức ở quán chúng tôi đã bị hủy, và tôi sợ rằng nhiều cuộc tụ tập khác cũng chung số phận”, chủ quán nói.
Ông chia sẻ thêm: “Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, mọi thứ bỗng trở nên thật đắt đỏ. Quán chúng tôi phải tăng giá lên 7% toàn menu. Khách hàng hiểu rằng để tồn tại, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác. Nhưng thực sự, tôi không muốn làm điều đó, nhất là với những khách quen”.